Nhớ thời xưa mê Kim Dung dù biết tay này có máu Đại Hán.
Không sao, chỉ mê tình tiết hấp dẫn, văn phong trôi chảy, tình yêu éo le và
nhân vật anh hùng hảo hán.
Trong "Tiếu ngạo giang hồ" do sự sắp đặt của định
mệnh và khi biết sư phụ chỉ lợi dụng mình, tiểu sư muội thì yêu người khác,
Lệnh Hồ Xung, đại đệ tử của phái Hoa Sơn lừng lẫy đã trở thành tay lãng tử
giang hồ, kết thân cùng "ma giáo". Chàng dần tỉnh ngộ khi rồi cũng biết những
môn phái, con người mà ngày xưa sư phụ dạy cho chàng rằng nó tàn ác, vô luân,
bất lương... nhưng hóa ra càng chơi thân, chàng càng thấy họ chằng có
"ma" chút nào mà toàn là những nhân vật trượng nghĩa. Đáng nói là họ
dám chơi dám chịu, làm ác thì nhận làm ác, chứ không như những "chính
phái" vỗ ngực “chính” triệu lần hơn mà toàn xảo trá, mưu ma, ngụy quân tử!
Biết đệ tử học được nhiều tuyệt nghệ, danh lại vang lừng
thiên hạ, sợ có ngày gây loạn, tay ngụy quân tử Nhạc Bất Quần trong một lần gặp
mặt đã giáo huấn đại khái như vầy: “Ngươi từ khi sinh ra tuy không phải là máu
mủ nhưng được ta và sư mẫu nuôi lớn, yêu thương dạy dỗ như con đẻ. Nay vì chút
hiều lầm lại đem thân là danh môn chính phái kết bè cùng bọn tà ma ngoại đạo.
Nay chóng hồi đầu, quay về nẻo chánh, ngươi vẫn là đại đệ tử của ta, ta sẽ bàn
cùng sư mẫu, gả tiểu sư muội cho ngươi”.
Hic. Bởi chàng Lệnh Hồ Xung là lãng tử thứ thiệt, nên dù có
yêu quí sư mẫu, sư muội và cả sư phụ mà chàng dần biết chỉ là một ngụy quân tử,
chàng vẫn không thể nghe lời sư phụ, bởi chàng hiểu chính tà khó phân, tà đó mà
chính đó. Gọi là tà mà sao anh hùng hào
hiệp, trượng nghĩa giang hồ, xưng là chính mà hành tung mập mờ, sư môn bại
hoại? Và chàng thà chấp nhận là “lãng tử phản sư môn” chứ quyết chẳng “hồi đầu”.
Ôi chuyện xưa chuyện xưa. Bởi Lệnh Hồ công tử là lãng tử anh hùng thứ thiệt nên chẳng có hồi đầu, còn thứ anh hùng giả thì sau khi nghe giáo huấn biết đâu sẽ mau chóng… qui đầu bất chấp luân thường đạo lý!
Ôi chuyện xưa chuyện xưa. Bởi Lệnh Hồ công tử là lãng tử anh hùng thứ thiệt nên chẳng có hồi đầu, còn thứ anh hùng giả thì sau khi nghe giáo huấn biết đâu sẽ mau chóng… qui đầu bất chấp luân thường đạo lý!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét