Một bài viết rất lý thú (link bên dưới) nhưng cũng biện luận trời ơi của nhà báo Hoàng Hải Vân trên tờ Một Thế Giới cho thấy giới nhà báo đang ganh tỵ với công dân mạng.
Lý thú ở đây ông Vân, sau khi dẫn chứng từ nền báo chí Hoa Kỳ, trích dẫn Tu chính án thứ nhất của Hiến pháp Mỹ. Và nói rất chính xác rằng “đối với các nhà lập quốc Hoa Kỳ, đây là một trong những “quyền tự nhiên” của con người, không ai đủ tư cách ban phát, Hiến pháp chỉ ngăn chặn việc xâm phạm quyền tự nhiên ấy mà thôi. Có thể thấy Tu chính án thứ nhất được ban hành để “răn đe” chính quyền, không phải để “răn đe” người dân hay báo chí.”.
Lý thú hơn nữa ông Vân đã dẫn các “án lệ” để “cho thấy các đại thẩm phán Hoa Kỳ anh minh đã tiên liệu những hạn chế có thể có về tự do ngôn luận nên đã đưa ra một án lệ quan trọng để phòng ngừa, án lệ này còn có tác dụng ngăn chặn bớt sự tham quyền cố vị và thói háo danh ở nước Mỹ.”
Nhưng khi ông Vân liên hệ đến Việt Nam thì ông đã biện luận rất trời ơi, không tôn trọng sự thật, có cái nhìn phiến diện về mạng xã hội và công dân mạng, khi ông viết: “Các địa chỉ người dùng trên facebook, trên blog, các wesite tự tạo…, thường được gọi chung là “báo chí lề trái”, không bị cấm, mà muốn cấm cũng không cấm được, nên mặc nhiên chúng tồn tại hợp pháp.” Chúng là sao? Từ ngữ miệt thị này ông giành cho ai?
Và ông Vân cho rằng: “Ở Việt Nam, tôi không nghĩ là không có tự do ngôn luận”, nghĩa là ông khẳng định “VN có tự do ngôn luận” và “ở mức độ tự do ngang bằng với bất cứ một nước phương Tây nào”, khi ông dẫn chứng rằng: “Hơn thế nữa, mạng xã hội ở Việt Nam còn “tự do” đến mức thoải mái vu khống, bịa đặt, bôi nhọ, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của người khác nhưng chỉ bị luật pháp xử lý một cách lẻ tẻ, nghĩa là chỉ một số người bị xử lý còn đa số thì không, dù những địa chỉ phát tán các thông tin này là chính danh”.
Ông Hoàng Hải Vân à, tui đồng ý với ông mạng xã hội tại VN, ở một góc độ tào lao thì nó bát nháo thiệt. Nhưng nếu ông cho rằng đó là “tự do ngôn luận” thì ông quá phiến diện, cố tình đánh tráo khái niệm. Một người viết chính danh tại VN, viết về văn hóa xã hội thôi cũng đã có nhiều phiền lụy như những vụ phạt 5 triệu hay cho thôi việc. Còn viết về chính trị thì đã có bao nhiêu người đi tù vì những điều luật mơ hồ? Ông có thấy không? Ví dụ như ông Nguyễn Hữu Vinh, bút danh Anh Ba Sàm đến giờ vẫn chưa được xét xử. Ông ta dùng mạng xã hội chứ có phải cướp giật hay hiếp dâm tham nhũng đâu?
Vì vậy những cây bút chính danh viết về chính trị VN, sống tại VN không phải dễ dàng như ông nghĩ!
Dù vậy tôi hoan hô bài viết kêu gọi tự do ngôn luận của ông, nhất là ông nói rất đúng rằng: “Vấn đề là hệ thống luật pháp của chúng ta trên lãnh vực này đang bị “biến thái”” nhưng câu “Chính sự “biến thái” nói trên đang đẩy công chúng vào “lề trái”, nơi họ nghĩ sẽ tìm được “của ngon vật lạ””, là không chính xác, khi ông hàm ý rằng đó là những tin tức giật gân.
Ông Vân à, ở lĩnh vực chính trị xã hội, công chúng đọc mạng xã hội đơn giản vì họ tin nó là sự thật. Họ không tin nhà báo các ông, vì các ông luôn tự kiểm duyệt và bị kiểm duyệt. Thế thôi!
Dù sao cũng như ông, tôi luôn muốn có một nền báo chí tự do, đúng như một “quyền tự nhiên” của con người mà không ai có thể ban phát hay cấm cản!
Nhưng là nhà báo có thẻ, nếu ông không dám mạnh mẽ viết sự thật, nếu không đăng trên báo "chính thống" thì đăng trên mạng xã hội, mà cứ chờ sự ban phát thì nói làm gì? Và ông cứ chờ đi hen, chắc đến tết Công gô á!
http://motthegioi.vn/chuyen-hang-ngay/mang-xa-hoi-va-tu-do-ngon-luan-281678.html