Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

Rủa cô hồn sống!


Tiết tháng Bảy mưa dầm sùi sụt,
Toát hơi may lạnh buốt dân đen,
Não lòng những buổi chiều buồn,
Phố phường đông đúc bán buôn vắng người
Đường dù rộng tiếng cười thưa thớt,
Trăm thứ tăng dân bớt ăn xài
Lòng nào là chẳng bi ai,
Sưu cao thuế nặng ngáp dài thảm thương.

Nhưng một đám cô hồn vẫn vậy
Mặt nhơn nhơn chó cậy chủ giàu
Lăm lăm ma trắc đi đầu
Theo sau một lũ ruồi bâu rợn người
Từ gánh bún không nơi nương tựa,
Đến quán cơm bụi chốn vỉa hè
Cô hồn sống quyết không tha
Nhăm nhăm liếm láp xương da người nghèo.
Nay tháng bảy theo lề lối cũ
Mượn thể thơ của cụ Tiên Điền
Tế cô hồn sống mọi miền
Cầu cho địa ngục gọi liền bọn bay
Này là kẻ sang giàu bất chính
Này tay sai theo lịnh làm bừa
Những thằng dạ thú mặt người
Bòn nơi khố rách phì gia riêng mình
Cầu cho quỷ vô thường dẫn lối
Cầu cho nơi ngục tối ngàn năm
Chết rồi cứ mãi cô hồn
Bởi nơi dương thế gây hờn chuốc oan!

1 nhận xét:

Thao Tran nói...

Tui xin tụng mỗi ngày với hi vọng đám cô hồn nầy mau chầu diêm vương. Cám ơn bài tế hay.

Chàng chăn dê ở Cần Giờ và một thực thể huy hoàng đổ vỡ

Bờ biển bị ngăn bởi một hàng rào bằng lưới sắt cũ có nhiều dây bìm bìm đang ra hoa. Con đường nhìn ra biển với vỉa hè được lát gạch t...