Hồi nhỏ tui có đọc một truyện ngụ ngôn “Chiếc áo lót của người
sung sướng” trong một cuốn sách giáo khoa. Chuyện kể có ông vua quá mệt vì lo
đủ thứ cho quốc gia và cả… hậu cung nên thấy đời sao mà bất hạnh. Vậy là vua
nhức đầu triền miên, luôn miệng kêu “khổ quá, khổ quá”, rồi cuối cùng chịu hết
xiết nên phải vời đủ thứ thần y vào cung chữa bệnh. Chẳng có tay nào chữa khỏi,
chỉ có một tay… hiến kế: “Bệnh của bệ hạ chỉ hết khi mặc được chiếc áo lót của
người sung sướng!”.
Bởi quyết tâm thoát bệnh, nên vua rời hoàng cung, đi vi
hành, nhằm tìm mua hoặc cưỡng ép lấy cho được chiếc áo lót của người sung
sướng! Một buổi chiều đi ngang qua một cánh đồng, vua thấy tay nông dân đang
cày kia mặc áo lính rách nhưng bên trong có áo lót, hắn tay quất vào mông trâu, miệng hát nghêu ngao. Vua tự nhủ
tay này chắc sướng lắm đây, vừa làm vừa hát kia mà. Vậy là ngài kêu hắn lên bờ,
hỏi: “Anh ơi, anh hẳn là người rất sung sướng, nghe anh hát rất… đã?” Anh nông
dân nhìn bộ dạng sang trọng của nhà vua (tuy đã cải trang), nói: “Sướng quái gì,
sưu cao thuế nặng, cường hào ác bá, con cái nheo nhóc, tui hát là để quên cái
uất hận, cực nhọc mà thôi”. Vua nghe… đắng lòng, lại ra đi…. Đến một bìa rừng,
lại gặp một gã tiều phu, vừa gánh củi vừa… ngâm thơ sang sảng. Ôi, kẻ hạnh phúc
nhất là đây, vua bèn chặn tay nhà thơ đi từ trong rừng ra, hỏi: “Ông hẳn là
sung sướng?” “Đương nhiên, ta sướng nhứt đời” “Vì sao ông sung sướng quá vậy?”
“Có gì đâu, ta sướng vì lát nữa gánh củi này ra chợ, bán xong, quất vài xị tê
tê là đọc thơ rồi ngủ, có ai sướng bằng ta”.
Ôi, vậy là tìm ra người sung sướng rồi, bệnh ta sắp hết rồi.
Vua reo thầm trong bụng và tiếp tục câu chuyện với tiều phu thi sĩ: “Ông quả
thật sung sướng, vậy ông hãy cho tôi một lời cầu xin!” “Cầu xin cái gì? Muốn ta tặng một… bài thơ?” “À, không
không, ta có cả một đám thi nô, ta chỉ
cần xin, hoặc mua với bất kỳ giá nào cái
áo lót mà ngươi đang mặc!”. Người tiều phu bật cười sằng sặc: “Áo lót hả? Haha,
ta làm gì có. Ta chỉ có cái… mạng không, ông nhìn đây!”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét