Có khá nhiều phim hoạt hình nổi tiếng, hấp dẫn cả người lớn
lẫn trẻ em, nói về những “sinh vật kỳ lạ” và những kẻ phiêu lưu, hám lợi quyết
săn lùng những sinh vật này. Từ những lão già “săn để bán” những chú Marsupilami hay “Xì trum” đến những tay đi săn “quái vật” đem về nhốt vào lồng sắt
và bán vé trong các bộ phim Mỹ lấy cảm hứng từ “Người đẹp và quái thú”. Tất cả
chỉ có một mục đích duy nhất: Tiền!
Hiện tượng “ca sĩ” Lệ Rơi um sùm mấy ngày nay trên truyền
thông Việt phải chăng cũng tương tự như vậy? Khi mà những “cướp hiếp giết”, “showbiz”,
chân dài, ngoại tình, cực khoái… bắt đầu nhàm chán, trong lúc săn lùng những
thứ có thể câu view kiếm tiền, họ đã “vớ được” một cái gì đó là lạ và nhanh nhạy hiểu rằng cái là lạ
đó có thể đẩy lên thành “quái lạ” và nhốt vào cái lồng truyền thông, sau đó bán
vé thu tiền với những ai thích những chuyện nhảm nhí!
Và anh nông dân ngờ nghệch kia chỉ một chốc đã trở nên nổi
tiếng, giờ đây khi đã nắm được anh trong tay, truyền thông đang dắt anh ra khỏi
cánh đồng, khoác vào anh hai chữ ca sĩ không dùng ngoặc kép và tiếp tục làm um
lên bằng những… liveshow ca nhạc! Thực ra ở bất kỳ một đất nước nào đó trên
trái đất này, chuyện truyền thông tạo scandal khi mà mọi chiêu trò đã nhàm chán
và người ta không còn gì để xem, để nghe, để đọc là bình thường, nhưng với Việt
Nam
nó là bất thường.
Đã hai tháng từ khi Trung Quốc kéo giàn khoan vào Biển Đông,
trắng trợn xâm lăng đất nước từ phía biển. Tàu đã chìm, ngư dân đã chết, bóng
ma nô lệ hoặc chiến tranh đang lơ lửng trên đầu, tất cả những người dân Việt có
lòng với quốc gia đều ưu tư, bế tắc trước sự dùng dằng quá đáng của người cầm
quyền. Những cuộc biểu tình nổ ra, bạo loạn một cách khó hiểu và sau đó là cấm,
đàn áp… Sao truyền thông không phân tích điều này? Còn nói về cuộc sống thì có
bao điều bức xúc. Giá điện được cho rằng “không tăng” thực ra là một lời nói
dối trắng trợn, công dân bị côn đồ đánh chết khi cự cãi với cảnh sát giao
thông, nông dân điêu đứng vì sản phẩm làm ra không bán được… Bao nhiêu điều như
vậy và những điều nóng sát sườn, ảnh hưởng đến miếng cơm, manh áo và cả sinh
mạng người dân hằng ngày tại sao không khai thác, tại sao không hỏi Ban Tổng
giám đốc tập đoàn điện lực Việt Nam về những giả dối mà họ xoen xoét vừa qua,
sao không điều tra vì sao giá xăng dầu cao ngất ngưởng? Ở đây báo chí được định
hướng tạo scandal hay muốn kiếm tiền từ những chuyện tào lao?
Quay lại chuyện anh nông dân có “nghệ danh” Lệ Rơi. Hiện
mảnh lưới truyền thông đã trùm kín anh thành một cái lồng và tùy thích di
chuyển. Rồi như những điều nhảm nhí
khác, công chúng dễ dãi sẽ sớm quên đi. Anh có ý thức mình là một “sinh vật lạ”
của họ hay không cũng không quan trọng, bởi như phần lớn thanh niên Việt Nam bây
giờ, sống không lý tưởng, xem phim nhảm, đọc ngôn tình Trung Quốc và thích tham
gia vào chuyện thị phi là màu sắc chủ đạo.
Tôi không bi quan, nhưng cái gam màu ảm đạm đó là thực tế
đất nước hôm nay và góp phần cho nó tối hơn là truyền thông được cấp phép!
2 nhận xét:
Anh Bổn nói chí lý, không có gì cần phải tranh luận ở đây, chủ yếu là cùng nhau đọc hiểm và đồng cảm !
XH VN trở nên hỗn loạn như ngày hôm nay, thiết nghĩ mọi người phải biết ơn đảng ơn chính phủ. Dẫu biết rằng bất kỳ chế độ nào, nhà nước nào cũng chỉ đại diện cho 1 nhóm lợi ích nhưng ở 1 xứ sở mà được đảng anh minh lãnh đạo toàn diện, triệt để thì họ sẽ càng khẳng định cái nhận xét trên của tôi: bằng mọi giá, hy sinh dân, quân để giành chính quyền và giữ chính quyền bằng mọi giá, bất chấp quyền lợi của quốc gia, dân tộc. Với họ, không có gí quý hơn, thiêng liêng hơn quyền lợi của bản thân, phe nhóm!
Đăng nhận xét