Thứ Ba, 20 tháng 10, 2015

Bàn chân nào đưa các em về?



Tôi nhìn thấy bức ảnh này trong một bài viết trên một tờ báo mạng về chuyện "70 cô gái Việt Nam xếp hàng cho 3 người Hàn Quốc chọn vợ!" Ôi, những cô gái Việt, gần như 100% quê miền Tây trong bức ảnh sao mà khốn khổ, bé nhỏ, tủi nhục. Thu hút tôi chính là bàn chân của cô gái áo đỏ ngồi gần ống kính. Một bàn chân đen đúa, thô, xấu, hẳn còn "dính phèn" ruộng rẫy nhìn sao mà xót xa, lạc lõng...
Với nhan sắc đó, với bàn chân đó, với tỷ lệ 3/70, trước con mắt săm soi kén lựa của những tay Hàn, các em "rớt" trong cuộc "thi tuyển" đáng xấu hổ cho tất cả chúng ta này, các em làm gì?
Tôi biết rất nhiều cô gái có hoàn cảnh tương tự như vậy khi tìm hiểu tư liệu cho một số sáng tác của mình mà gần nhất là truyện dài Mút Mùa Lệ Thủy. Tôi nhớ Th. (quê Long Mỹ - Hậu Giang, thợ vẽ móng tay) nói qua điện thoại: "Em sẽ qua Sing, làm ở khu đèn đỏ! Trời! "Em cần một số tiền để hùn với hai bà chị giúp cha mẹ cất nhà, em phải đi"... Tôi nhớ T. (quê Thốt Nốt - Cần Thơ) kể: "Ở dưới đó em đi làm cỏ mướn, ngày được hai chục ngàn, nhưng có khi cắt cỏ một mình trong vườn rộng, tụi nó muốn mình, làm đại mình cũng không chống cự được, mà có được đồng nào đâu, lên đây, đi "dù" được năm chục ngàn (trong số tiền 200 đến 300 ngàn mà khách phải trả cho má mì) em còn để dành gởi về cho mẹ chút ít! Tôi nhớ Ng. nhí nhảnh, dễ thương như một cô bé học trò, có lần Ng. khóc: “Ba em thường nhậu, nói mẹ và em là thứ báo đờI, em lên đây ”làm” cũng không được bao nhiêu, em sẽ ra đảo làm, nghe nói nhiều tiền hơn”. Tôi chỉ biết im lặng.
Rồi Ng. đi. Nhớ em, tôi gọi mà không được. Giờ em đã ở một trong những hòn đảo nào đó, nơi có các tàu đánh cá về giao cá, có các thủy thủ quăng tiền vào cuộc chơi để quên ngày tháng lênh đênh. Rồi Th. đi, sau khi được “một bà chị” ứng trước 1.000 đô la gửi về cho cha mẹ cất nhà. Và một lần gọi vào máy T.,em nói mình đang ở…Hà Nội! Tất cả đều rất dễ thương, rất hiền, rất đẹp (hơn hẳn những cô gái trong tấm hình trên).
Tất cả đều đi. Đi khắp ngã, chỉ không quay về nhà để biết rằng hôm nay, đã có một ngày đầy hoa, đầy những lời chúc tụng lừa dối và tự lừa dối nhau. 

Không có nhận xét nào:

Chàng chăn dê ở Cần Giờ và một thực thể huy hoàng đổ vỡ

Bờ biển bị ngăn bởi một hàng rào bằng lưới sắt cũ có nhiều dây bìm bìm đang ra hoa. Con đường nhìn ra biển với vỉa hè được lát gạch t...