Thứ Tư, 20 tháng 1, 2016

Văn tế "cụ Rùa"!



Hỡi ôi, non nước đang sục sùng sôi
Sao đà tắc tử?
Nhớ khi xưa
Oai trấn Hồ Gươm
Danh lừng tứ xứ
Bọn giáo sư tiến sĩ sùng bái như cha
Lũ quan chức tôn xưng là cụ
Truyền hình quay tới quay lui khi trở gió trái trời
Báo chí giựt tít đùng đùng mỗi lần ta ngự
Rồi hút nước hồ ầm ầm
Làm dự án nghiên cứu
Có biết đâu:
Thân già mệt mỏi năm canh
Môi trường ô nhiễm mình đầy ghẻ lở
Xót thương thay
Bọn chúng lại thả xuống hồ toàn rùa Tàu khựa
Tai xanh tai đỏ giành hết thức ăn
Ta chậm chạp cá chạy mất tiêu
Rất nhiều tháng rỗng không bao tử
Vậy mới nên
Đói quá làm liều
Ăn cả xác thối sình mèo, chó!
Một ngày cuối đông
Thây nổi phềnh ruồi bu lủ khủ
Báo chí đăng lên rồi rút xuống
Ôi, đau lòng cho “cụ”!
Toàn dân Nam sẽ biết ơn
Nếu “cụ” lôi theo cả bầu đoàn thê tử
Cụ cứ yên tâm mà đi
Thế nào ngày mai lão “rùa học” cũng ra bờ hồ hụ hụ!
Ô hô ai tai
Kính cẩn cúng "cụ"!

Không có nhận xét nào:

Chàng chăn dê ở Cần Giờ và một thực thể huy hoàng đổ vỡ

Bờ biển bị ngăn bởi một hàng rào bằng lưới sắt cũ có nhiều dây bìm bìm đang ra hoa. Con đường nhìn ra biển với vỉa hè được lát gạch t...