Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

Mùa nước son



Chiều chủ nhật. Thằng Tý đang lui cui đuổi con gà nòi của nhà ông Tư Thốn chạy lạc qua nhà mình thì nghe tiếng hỏi lớn: “Thằng nhóc kia, ba mày đâu?”

Tý quay đầu nhìn ra cổng, nó giật mình, mặt tái xanh khi thấy Hai trưởng ấp đang bước vào. Nó ấp úng: “Dạ… dạ, ba con đi đào đất mướn rồi?”.

“Mẹ mày đâu? “, trưởng ấp vẫn dùng cái giọng phách lối nạt nộ. “Dạ, mẹ con mới sinh em bé, đang nằm trong buồng”. “Hừ, nghèo mạt mà còn đẻ hoài. Ba mày về nói đem tiền làm lộ ra đóng cho tao nghe chưa. Không đóng mai mốt cho mày nghỉ học luôn?”. “Dạ!”. Tý sợ sệt trả lời. “Mày đang làm gì đó?” , Hai trưởng ấp hỏi. “Dạ, con đuổi con gà””. “Được rồi, nhớ nhắc ba mày”.

Tay trưởng ấp loạng choạng bước ra khỏi cổng, để lại một không khí nồng nặc mùi rượu.

“Tý ơi!”, có tiếng mẹ nó kêu, Tý vội dạ lớn rồi chạy vô nhà. Mẹ nó mới sinh em bé được hơn mười ngày nay. Mẹ nó hỏi, giọng nghe nhẹ hều: “Ai vậy con?”. “Dạ, chú Hai trưởng ấp. Ổng tới đòi tiền làm lộ đó mẹ!”. Mẹ nó thở dài: “Ừ, nhà mình thiếu có hai trăm ngàn, mẹ lại sinh em bé, chắc khó đóng đủ cho họ”. “Mẹ ơi…”, “Gì hả con?” “Chú Hai nói nếu không đóng tiền thì cho con nghỉ học luôn, ổng nói thiệt hả mẹ? “.

Nhìn thấy đứa con 9 tuổi đang lo lắng, mẹ nó trấn an: “Không đâu con, ổng làm sao có quyền đuổi học con. Mà đừng lo, ba đi làm ít bữa là đủ tiền đóng cho nhà nước thôi…”. “Dạ…” “Thôi, con lấy giùm mẹ ly nước rồi đi ôn bài đi nghen”… “Mẹ ơi? “ “Sao hả con?” “Hôm qua con nghe ba nói sắp có nước son, vậy là sắp có cá bống trứng hả mẹ?” “Ừ, đúng rồi”, giọng mẹ nó vui vẻ lên “Mưa vầy chắc nước sắp lớn. Con nhìn xuống sông, khi nào nước có màu đỏ tức là nước son đó”. “Cá bống trứng từ đâu về đây vậy mẹ?” “Nghe nói từ Biển Hồ bên Miên trôi về, con rót cho mẹ ly nước đi!”. “Dạ!’…

Thằng Tý bỗng nghe lòng vui vui, nó gần như quên mất câu chuyện vừa rồi khi nhìn ra dòng sông trước nhà. Từng đám lục bình trôi bập bềnh theo con nước. Mắt nó như thấy ở dưới những đám rễ lục bình là những con cá bống nhỏ xíu nhưng bụng căng tròn trứng đang bơi lội. Nó sẽ đẩy chiếc xuồng nhỏ ra, tay cầm cái rỗ và xúc vào đó. Những con cá bống nhảy tưng tưng trong rỗ. Ôi, mới sung sướng làm sao. Nghĩ tới đó là thằng Tý cảm thấy đói bụng. Những con cá bống mẹ nó kho tiêu ăn với cơm nóng trong những ngày mưa dầm sao mà ngon lạ lùng. Mà cá bống còn có thể bán kiếm tiền nữa.

Đã ba ngày mưa lớn vào buổi chiều. Nước sông dâng lên thật nhanh và dần có màu đỏ. Thằng Tý vui sướng hơn bao giờ hết. Một buổi chiều khi tắm sông, nó thử dùng rỗ xúc vào đám lục bình và bắt được mấy con cá bống. Vậy là nó nhảy cẩng lên, chạy vội vào nhà khoe với mẹ. Nó vui không chỉ vì sắp được ăn cá bống kho tiêu mà vì một dự định…
*

Thằng Tý lơ mơ nghe lời cô giáo giảng bài. Mắt nó cứ díp lại vì buồn ngủ. Con Hoa, ngồi kế bên khều tay nó:
-Tý, đi học mà ngủ cô rầy đó nha! Thằng Tý cũng biết vậy nhưng nó không thể nào cưỡng được cơn buồn ngủ cứ ập đến từng cơn, nó gần như gục đầu xuống bàn học… Ngay lúc đó nó bỗng nghe cô giáo gọi: Tý! Nó giật mình mở choàng mắt ra. Nó ngạc nhiên khi thấy Hai trưởng ấp đang đứng trong lớp học, còn cô Hương, cô giáo của nó thì đang nhìn nó chăm chăm:
- Tý, em có biết chú Hai này không?
Tý dụi mắt: Dạ, dạ biết…
Hai trưởng ấp chen ngang:
- Cái thằng trời đánh này lạ gì tui đâu cô. Tý, mày mau đi theo tao?
- Đi đâu? Chú Hai kêu tui đi đâu?
- Lên xã chứ đi đâu, giả bộ hoài, tội mày nặng lắm đó con!
-Lên xã? Ngày mai ba tui đóng tiền làm lộ rồi, sao bắt tui?
- Tiền làm lộ cái con khỉ. Bắt mày lên xã vì mày bắt trộm con gà nòi của ông Tư Thốn !
- Bắt trộm gà ông Tư Thốn ? Không có đâu, tui bắt lúc nào ?
- Có lần chính mắt tao thấy mày định bắt. Còn chối hả con? Mày lên đây !
Hai trưởng ấp ngang tàng xông tới nắm tay thằng Tý. Cô Hương bước ngang cản đường hắn:
- Chú Hai, đây là học trò của tôi. Chú không thể bắt em Tý như vầy được!
- Sao không được? Cô có biết nó là thằng ăn trộm hay không mà còn binh vực nó!
- Học trò tôi không ăn trộm. Chú Hai có bắt được quả tang không?
Tý la lên:
- Cô ơi, cứu em với. Em không có ăn trộm đâu cô ơi!
- Được rồi, em đừng lo…
Nhưng Hai trưởng ấp hùng hổ:
-         Cô đừng có mà rắc rối. Sáu Chèo, phó công an xã, em vợ Tư Thốn cũng đến đây. Để rồi coi.

Như để khẳng định lời hắn nói, ngay lúc đó Sáu Chèo và thầy hiệu trưởng xuất hiện trước cửa lớp. Sáu Chèo giọng hách dịch:
- Đề nghị anh Hai đưa thằng nhỏ này về công an xã!
Nghe Sáu Chèo nói Tý sợ hết hồn, nó nắm tay cô Hương mếu máo:
- Cô ơi, cứu em, họ bắt em cô ơi!
Cô Hương nhìn thầy hiệu trưởng:
- Thưa thầy, tôi phản đối chuyện bắt giữ học sinh lớp tôi.
Thầy hiệu trưởng gãi đầu:
- Nhưng họ nói có bằng chứng là trò Tý bắt trộm con gà nòi của ông Tư Thốn gần nhà nó…
Sáu Chèo nạt:
- Anh Hai, dẫn nó đi!

Hai trưởng ấp chộp tay thằng Tý lôi mạnh theo mình, Tý giãy dụa dữ dội nhưng thằng bé chín tuổi ốm yếu làm sao chống cự lại. Nó gào lên: "Cô ơi, cứu em, em không ăn trộm!".

Cả lớp học im thin thít vì sợ. Cô Hương vừa đưa tay định giằng lại đứa học trò tội nghiệp thì Sáu Chèo đã thô bạo gạt tay cô, đồng thời xô mạnh thằng Tý về phía Hai trưởng ấp. Thằng Tý gần như không còn biết chuyện gì xảy ra với mình. Nó khóc to lên: “Ba má ơi, cứu con với ba má ơi!”

Trong lúc nó giãy dụa bỗng có một vật gì đó rớt ra từ trong túi quần. Rất nhanh Hai trưởng ấp chộp lấy và la lên: “Tiền! Cả bọc này thấy chưa, bắt quả tang rồi nghen. Con nhà nghèo như mày chỉ có ăn trộm mới có tiền mà thôi!”

Bắt gặp ánh mắt cô Hương như dò hỏi, thằng Tý la lên: “Không phải đâu cô ơi, đó là tiền em bán cá bống. Suốt đêm qua em đi xúc cá bống mà cô!”

Thế nhưng miệng nó đã bị Hai trưởng ấp bịt kín, hai người đàn ông mập mạp lôi thằng bé chín tuổi ra khỏi sân trường trước con mắt ngơ ngác và hoảng sợ của rất nhiều học trò tiểu học…

*

Thằng Tý cố mở mắt ra. Vật đầu tiên nó nhìn thấy là một trần nhà trắng toát. Ngay lúc đó nó nghe tiếng ba nó: "Tý ơi, con tỉnh rồi hả? Trời ơi, cám ơn Trời Phật!"

Tý cựa quậy thân mình, nó nghe đầu mình nhức nhối nhưng đã mau chóng tỉnh hẳn. Nó nhìn quanh và biết là mình đang nằm trong trạm y tế xã. Nó hỏi ba nó:"Ba ơi, con nằm đây bao lâu rồi hả ba?". "Từ chiều hôm qua tới giờ, con làm ba hết hồn"

Tý chợt nhớ tất cả, nó nhớ lại chuyện mình bị đưa vô công an xã. Sáu Chèo bắt nó ngồi trên một chiếc ghế thấp và bắt nó khai là đã ăn trộm con gà nòi nhà ông Tư Thốn nhưng nó nhất quyết không chịu. Nó nói số tiền mà nó để trong túi quần là tiền bán cá bống nó đi xúc cả đêm hôm qua. Sau đó Sáu Chèo bắt đầu nạt nộ, dọa đưa nó "vô tù". Nó vẫn cứ lắc đầu:"Tui không có bắt trộm gà, tui không nhận đâu!". Rồi một tiếng "chát", thằng Tý thấy cả ngàn cục lửa chụp xuống đầu nó. Nó không biết gì nữa.

Tý mếu máo: "Ba ơi, con không ăn trộm con gà..."
Ba nó gật đầu, ôm lấy người nó: "Ừ, con không ăn trộm. Người ta đã trả tiền lại cho con rồi!"
- Nhưng chú Hai và ông Sáu Chèo nói con bắt trộm gà!
- Họ đã tìm ra con gà đó rồi con ơi.
- Ai bắt trộm hả ba?
- Không có ai bắt hết. Thằng Bảo con ông Tư Thốn ôm con gà qua bên sông đá độ rồi đi chơi luôn. Vậy là người ta nghi cho mình...
- Ba nè...
- Sao hả con?
- Tiền đó là... là con để cho ba má đóng tiền làm lộ đó...
- Được rồi, con đừng lo...

Ba ôm chặt lấy nó, mắt ba nó rưng rưng. Một cô ý tá bước vô. Thấy hai cha con nói chuyện cô nói: "Ô Tý tỉnh rồi hả? Anh Ba để nó ở lại đây hay đưa nó về?"
Ba nó lo lắng: "Nó có sao không cô?". Cô ý tá: "Chắc không sao đâu anh Ba. Chắc nó sợ quá nên xỉu thôi!


Thằng Tý tính lên tiếng nhưng nó im lặng nhìn ra bên ngoài cổng trạm y tế. Trước cổng, xuống dưới một chút là dòng sông vẫn lững lờ chảy. Trong ánh nắng ban mai, dòng nước óng lên một màu đỏ u buồn. Nó loáng thoáng nghe tiếng ba nó nói: "Vậy cho cha con tui về cô ơi, bà xã tui mới sanh..."

(Trong tập Giữa Trần Gian và Địa Ngục)

Không có nhận xét nào:

Chàng chăn dê ở Cần Giờ và một thực thể huy hoàng đổ vỡ

Bờ biển bị ngăn bởi một hàng rào bằng lưới sắt cũ có nhiều dây bìm bìm đang ra hoa. Con đường nhìn ra biển với vỉa hè được lát gạch t...